(Dunghuy †)-Con người ơi, chúng ta cảm thấy gì ? Có lẽ sẽ có rất nhiều cảm xúc khác nhau đến với mỗi người. Thế nhưng lời nào đây để diễn tả hết những gì đang thấy ? Chẳng thấy đâu những đỉnh cao nghệ thuật như những bức danh họa có giá cả triệu đôla. Cũng nào thấy vinh quang cao quý của những giải thưởng nhiếp ảnh nghệ thuật lưu danh thiên cổ… Không, tất cả chẳng có gì ngoài một sự thật trần trụi, đớn đau. Những dòng cảm xúc đan xen lẫn lộn, cuồn cuộn trào dâng nhưng chẳng thể viết thành lời. Từ ngữ nào cũng trở nên vô nghĩa với sự thật cay đắng này, thể loại văn chương nào cũng đành bất lực, trở thành vô duyên trước những sự thật thế này. - Ai đó có còn cho rằng: thai nhi chẳng phải là một con người ! - Ai đó có còn cho rằng, ta có quyền trên sinh mạng người khác ! - Ai đó có còn cho rằng, Kế Hoạch Hóa Gia Đình là nền tảng văn minh ! - Ai đó có còn cho rằng, những lời ngụy biện là cứu cánh cho bản thân mình ! - Và còn có cả triệu lời gian dối… để tất cả sẽ chỉ là những hình ảnh đau thương. Một tấm hình lăn lóc giữa hàng tỷ những tấm hình lang thang trên mạng, lẻ loi tố cáo sự độc ác của con người. Một tấm hình khó có thể cho ta sống với một lương tâm thanh thản, những day dứt cuồn cuộn dâng cao, chẳng yên bình mà rúng động tâm tư. Làm cho con người cảm thấy rõ ràng như hiển hiện trước mắt, móng vuốt sắc lạnh của con quái vật vô nhân trồi lên từ trong sâu thẳm của hố sâu hỏa ngục, bấu chặt xé nát những chút tình cảm yêu thương của đồng loại, của con người. - Sao bỏ con… nơi này: Đây đâu phải là giường êm nệm ấm ru con trong giấc ngủ ấm nồng ! - Sao bỏ con… nơi này: Đây đâu phải vòng tay ấm áp yêu thương của cha, của mẹ ! - Sao bỏ con… nơi này: Đâu rồi bầu sữa ngọt dịu hiền trái tim người mẹ ? Ở nơi này lạnh quá cha ơi ! - Sao bỏ con… nơi này: Tấm thân con đâu phải là rác rưởi, mà sao con người nỡ đối xử với nhau thế này ? Còn có thể viết được gì, còn có thể nói điều gì, còn có thể làm được những gì đây khi biết bao nhiêu những sinh linh vẫn từng giây, từng phút bị giết hại bởi chính bàn tay của những người được gọi là mẹ, là cha, là “lương y như từ mẫu”… Xin bỏ ngỏ câu trả lời cho lương tâm ấp ủ, để mai này có thể cám ơn cha mẹ vì đã cho con được sống. PHAN VĂN DŨNG, Ngày Phụ Nữ Việt Nam 20.10.2012 |
Sao Bỏ Con Nơi Này?
|
|
Bài xem nhiều 7 ngày qua
-
Tôn chỉ của PT/TNTT : Là sống Lời Chúa và kết hợp với Chúa Giêsu Thánh Thể trong sự Cầu nguyện, Rước lễ, Hy sinh, Làm Tông đồ. Nhất là làm T...
-
BẢN ĐỒ 26 GIÁO PHẬN VIỆT NAM Tổng Giáo phận Hà Nội Huế Sài Gòn (Tp.HCM) Giáo phận Bà Rịa V...
-
(Dunghuy †) Đúng như nhà thơ (Chế Lan Viên) đã nói “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở. Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn”. Ngày tôi đến sống rất là bỡ...
-
(Dunghuy †) Cụ già Simeon nói về Chúa Giêsu: "Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng ...
-
(Dunghuy †) Trên một tờ báo y học ở Achentina, bác sĩ Jean Cortez đã kể lại trường hợp đặc biệt mà chính ông đã chứng kiến. Ông đang điều ...
-
Từ xưa đến nay, Nghệ An vẫn luôn được mệnh danh là vùng đất “địa linh nhân kiệt”, vùng đất nuôi dưỡng nhiều nhân tài cho đất nước. Tiếp nố...
-
Tối 31/03/13, tại Giáo xứ Thái Hà, Hà Nội đã có một thánh lễ cầu nguyện cho ông Vươn và gia đình. Buổi cầu nguyện này đã quy tụ rất đông ngư...
-
Trong các mối quan hệ đời thường, khi ta đối diện với một ai đó, ta không thể biết họ là ai, làm nghề gì, từ đâu đến… nếu ta không tin người...
-
(Dunghuy †) - Một người đàn ông sảy chân ngã xuống một cái hố rất sâu, chân bị bong gân trẹo khớp rất đau, loay hoay mãi không thể tự mình...
Website, blog Công Giáo
Blog Gió Lạnh
Blog Muối Biển
Blog Phạm Sỹ
Blog Tuấn Anh
Blog Bùi Hằng
Blog Nguyễn Duy Khánh
Blog Nguyễn Tường Thủy
Thanh niên công giáo
Tuổi Trẻ vì Quê Hương

Không có nhận xét nào: